“Bạn không thể sống thiếu điều hòa ở Singapore, không thể với sức nóng đó”, một người Singapore cho biết.
Khi nhiệt độ tăng vọt lên 37 độ C vào tháng trước, cư dân Singapore Chee Kuan Chew chỉ thấy một lựa chọn duy nhất: hủy bỏ tất cả các kế hoạch và ở trong nhà, bật điều hòa cho mát.
Chàng sinh viên đại học 20 tuổi sống cùng gia đình trong một căn hộ 4 phòng ngủ ở Ang Mo Kio, một quận sầm uất từng gây chú ý ở Singapore này khi nhiệt độ của nó đạt mức cao nhất trong vòng 40 năm qua vào một đợt nắng nóng gần đây. Rất may, Chee cho biết, nhà anh có 5 máy điều hòa không khí – một chiếc ở mỗi phòng ngủ và một chiếc lớn nhất ở phòng khách.
Singapore sở hữu khí hậu nhiệt đới nóng ẩm điển hình.
Nhưng tình yêu của Singapore với điều hòa không khí khiến họ phải trả một cái giá lớn.
Tình yêu này khiến một quốc gia vốn đã nóng – và ngày càng nóng hơn – vào cái mà các chuyên gia mô tả là “một vòng luẩn quẩn nguy hiểm”. Đó là “nghịch lý Catch 22” của biến đổi khí hậu mà tất cả các quốc gia dựa vào điều hòa không khí phải đối mặt.
“Nghịch lý Catch 22” là một thuật ngữ được tạo ra từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Joseph Heller. Nó đề cập đến một tình huống hoặc quy tắc mâu thuẫn, trong đó có hai điều kiện hoặc yêu cầu tương phản nhau, gây ra một vòng luẩn quẩn không thể giải quyết hoặc thoát ra.
Nói một cách đơn giản: Thế giới càng ấm lên thì càng có nhiều người chuyển sang sử dụng máy điều hòa nhiệt độ. Và họ càng sử dụng máy điều hòa, thế giới càng ấm lên.
Nghịch lý của ấm lên toàn cầu
So với khí thải xe cộ và chăn nuôi, máy điều hòa không khí thường “né đạn” khi hầu hết các phương tiện truyền thông đưa tin về thủ phạm gây ấm lên toàn cầu. Nhưng chúng là một lực lượng mạnh mẽ trong việc đẩy nhanh biến đổi khí hậu.
Diễn đàn Kinh tế Thế giới (WEF) đã ước tính rằng – nếu không được kiềm chế – khí thải nhà kính liên quan đến điều hòa không khí có thể gây ra mức tăng nhiệt độ toàn cầu lên tới 0,5 độ C vào cuối thế kỷ này.
Chúng có tác hại kép lên sự ấm lên toàn cầu. Thứ nhất, giống như tủ lạnh, nhiều máy điều hòa không khí ngày nay sử dụng một loại chất làm mát được gọi là hydrofluorocarbons, hay HFC, là loại khí nhà kính có hại.
Thứ hai, và có lẽ thậm chí còn có đau đầu hơn, máy điều hòa không khí có xu hướng sử dụng một lượng lớn điện năng, được tạo ra từ việc đốt cháy nhiên liệu hóa thạch.
Theo Cơ quan Năng lượng Quốc tế, điều hòa không khí và quạt điện chiếm khoảng 10% tổng lượng điện tiêu thụ toàn cầu.
Tòa nhà SDE 4, niềm tự hào của NUS.
Ở đây, quạt trần được sử dụng thay thế cho các thiết bị điều hòa. Cảm biến thông minh đo lường và quản lý các biến số từ nhiệt độ, độ ẩm và carbon dioxide đến các hạt không khí, ánh sáng và âm thanh để “thúc đẩy giảm mức tiêu thụ năng lượng”.
“Chúng tôi hy vọng nó sẽ truyền cảm hứng cho các tòa nhà và nhà thiết kế khác đạt được điều tương tự và giảm sử dụng năng lượng trong cuộc chiến chống biến đổi khí hậu”, nhà trường cho biết.